"Từ Chính Quân…" 
Bắt gặp cô gái vừa xuất hiện chặn đường làm Từ Chính Quân cả người sượng trân, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau từ sau nụ hôn đêm đó. 
"Hai hôm trước tôi đến đều không thấy anh ở phòng." 
"Tôi còn có công việc quản lý công ty, đâu phải lúc nào cũng ở trong nhà được. Cô tìm tôi có việc gì?" 
Từ Chính Quân miệng thì hỏi nhưng trong lòng lại nơm nớp lo sợ, hắn vẫn chưa biết phải ứng phó thế nào nếu cô ta đề cập tới chuyện đêm ấy.1 
"Anh có thể cho tôi nghỉ phép ba ngày không?" 
"Hả?" 
"Tôi hỏi có thể xin phép nghỉ ba ngày không? Lão Nhân nói việc này phải được anh thông qua." 
"À… được." 
"Cảm ơn chủ tịch, vậy tôi xin phép nghỉ luôn từ hôm nay nhé." 
Thập Nhất nói xong liền quay đầu đi luôn khiến cho người đang lo lắng nãy giờ là Từ Chính Quân đột nhiên có cảm giác hụt hẫng. Cô ta đến gặp hắn chỉ để xin nghỉ thôi sao? 
Trước đó còn sợ đối phương nhắc đến nụ hôn, vậy mà khi đối phương làm lơ sự việc ấy thì chính hắn lại cảm thấy khó chịu. 
"Phải rồi, tại sao cô ta lại xin nghỉ ngay lúc này?" 
Từ Chính Quân tức giận vì bản thân đã quên mất việc phải hỏi rõ lý do. 
"Thôi kệ đi, dù sao cũng có người theo dõi cô ta." 
Hắn đã nghĩ như vậy nhưng cấp dưới lại rất nhanh thông báo một tin tức đến cho hắn. 
"Thưa ngài, chúng tôi… chúng tôi đã để mất dấu Lưu Diệc Hàm ngay sau khi cô ta rời khỏi Từ gia."1 
Đây đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ky-bao-mau-cua-nhat-ca/367238/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.