"Thích?! Em nói em thích em ấy nhưng hành động em làm lại chính là như thế này?"
Hạ Hạ cảm thấy mình sắp bị nữ sinh này làm tức đến hóa cười rồi.
"Thích một người thì ta sẽ có cảm giác hận không thể đem cả thế giới cho người đó chứ chẳng ai lại làm ra hành động ngu ngốc như em cả."
"Cứ cho là em đơn phương, em không có cảm giác đó đi thì cách em làm là một phương thức thích điên cuồng. Một cách thích thật khiến cho người ta khinh bỉ."
Ninh Mộng nghe Hạ Hạ nói mà ngơ ngác, Hạ Hạ hít một hơi thật sâu ổn định lại tâm tình của bản thân mình, cô nói: "Người em nên xin lỗi là Cố Vân Hàm không phải cô, em nghỉ ngơi cho tốt cô về trước đây."
Vốn định sẽ ở lại thêm nhưng Hạ Hạ cảm thấy nếu còn ở lại thì bản thân cô sẽ không nhịn được mà rút Tử Tinh khiến cho Ninh Mộng không còn thấy ánh sáng của ngày mai nữa mất.
Tiểu Hệ Hệ do dự mà lên tiếng: [Kí chủ... có phải kí chủ giúp Ninh Mộng bởi vì tình mẫu tử của hai người đó không?]
Tiểu Hệ Hệ để ý rằng Hạ Hạ rất lễ phép chú trọng với những người làm bậc cha mẹ, giống như cách cô đối xử với cha mẹ của Cố Vân Hàm vậy, vô cùng lễ phép. Không xuất phát vì lòng biết ơn họ đối với nguyên chủ mà Tiểu Hệ Hệ cảm thấy còn có nguyên nhân khác, nó giống như những thế giới mà nguyên chủ có chị hoặc em thì Hạ Hạ luôn đối xử tốt với những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhat-ki-song-cung-boss-phan-dien/1010555/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.