Dung Hoàng phồng má, cô không phải vì Phượng Bệnh Bệnh đẹp trai hơn một chút, có năng lực mạnh hơn một chút, ngày thường cũng bảo vệ cô mà thích anh.
Hừ!
Phó Hoè nhìn đôi tai hồng nhạt của cô gái nhỏ, ý cười trong mắt càng đậm hơn. Anh nhẹ nhàng xoa đầu Dung Hoàng, dịu dàng nói, "Vậy nên đừng quá gần gũi với những người đàn ông khác.”
"Anh sẽ ghen đấy."
Khi những cảm xúc tích tụ bấy lâu nay được tuôn ra, hai hàng lông mày của Phó Hoè mới giãn ra, nhưng lời nói của anh lại tràn ngập sự chiếm hữu cực độ.
Phó Hoè nhìn Tiểu Dung Hoàng nhỏ nhắn, trong lòng mềm nhũn, đôi mắt đen như mực chứa đựng những cơn sóng cuộn trào.
Dung Hoàng nhẹ nhàng "A" một tiếng, ánh mắt ngơ ngác, giọng nói mềm mại như sữa.
Ngửi thấy hương sữa thoang thoảng trên người cô gái nhỏ, đồng thời nghe thấy giọng nói ngọt như sữa của cô bên tai, yết hầu của Phó Hoè khẽ động, bàn tay đặt trên eo Dung Hoàng từ từ siết chặt rồi thả ra.
Cuối cùng, Phó Hoè thở dài nhẹ nhõm, cúi đầu xuống.
Thân hình người đàn ông nghiêng xuống, Dung Hoàng còn chưa kịp phản ứng thì đã bị anh chặn miệng.
Dung Hoàng: Meo meo meo?
Một lúc lâu sau, Dung Hoàng mới bị Phó Hoè ôm eo, đặt lên đùi anh, đôi môi đỏ thắm, khóe mắt nhuốm hồng, đôi mắt hạnh ngấn nước.
Rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhan-vat-phan-dien-vua-ngot-ngao-vua-hoang-da/3712074/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.