Đêm hạ, mưa giông bão tố xối xả điên cuồng. Giữa hàng hàng cây xanh, xuất hiện bóng dáng của một người đang cưỡi ngựa, mãnh liệt thúc từng cú tiến về phía trước. Áo choàng đã sớm bị nước tẩm ướt, Linh Vân hoảng loạn dừng ngựa, nhìn quanh.
Mưa càng ngày càng to, nàng cần tìm một nơi trú ẩn. Rõ ràng đến thời điểm mấu chốt thích hợp để chạy trốn khỏi Ma giáo. Ấy thế mà trời lại đột ngột đổ mưa giông. Thực ra mưa giông có điểm tốt, nhưng cũng có điểm xấu. Mưa sẽ hạn chế việc đi lại, nhưng mưa lai có thể hoàn hảo che đi dấu vết của nàng, sẽ chẳng ai có thể tìm được nàng nữa.
Vô số hạt mưa nặng hạt, cuồng phong mãnh liệt điên rồ. Bóng dáng choàng áo dài của nàng thiếu nữ ngày càng mờ nhạt mờ nhạt rồi biến mất.
Đêm đấy, mưa thật lâu.
Đêm đấy, tâm Dung Hạc thật đau.
...
Linh Vân rời khỏi Ma giáo song lại chẳng báo lấy trước một tiếng. Nàng cũng đã chuẩn bị sẵn đường lui cho mình. Giờ mệnh hệ của Ma giáo có ra sao chẳng phải việc của nàng nữa. Cơ mà nàng cũng đoán được ít nhiều, Ma giáo sớm chiều rồi sẽ lụi tàn bởi số mệnh trong sách đã định sẵn từ trước cả rồi.
Linh Vân không chuyển đi đâu quá xa, nàng hiện đang lưu ở một con trấn cách Giang Đô tầm khoảng hai ba chục cây số. Đều nói nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, có lẽ cả Giáo chủ cùng với nam phụ sẽ chẳng nghĩ nàng chốn ở một nơi gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nguoc-tinh/2485170/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.