" Em thật sự không muốn về Quân Vũ sao??"
Lục Mạn Quân nghiêm chỉnh ngồi cạnh cô trên giường bệnh..
" Em biết anh là muốn thứ tốt nhất cho em.. nhưng em còn một chút chuyện cần phải xử lý .."
" Thật sao ..vậy xử lý vợ sẽ về với Quân Quân phải không??"
" Quân Quân ngốc.. em không về với anh thì về với ai.."
[ Tinh ] [ giá trị hảo cảm +2 ]
" ..... "
Có chút câm nín.. sao vẫn dễ dụ như vậy??
" Ừm .. em đói rồi phải không?? chúng ta đi ăn thôi.."
" Ừ.."
Hai người dắt tay nhau ra khỏi bệnh viện.. một năm nay đều đi đến duy nhất một nhà hàng.. hai người sớm trở thành khách quen đến không thể nào quen hơn của nhà hàng..
rất nhanh đồ ăn đã được đưa lên. Toàn món cô thích..
"Chúc Ngài Lục cùng phu nhân ngon miệng.."
" Cảm ơn.."
Sau khi phục vụ ra ngoài.. Lục Mạn Quân liền xắn tay áo bóc tôm cho tiểu lão bà nhà mình.. mười ngón tay tinh tế bóc đi vỏ tôm.. nhìn thế nào cũng thấy đẹp.. chỉ là..
" Anh định nuôi em thành heo sao??"
Ninh Vũ cắn đũa... ý là anh tự ăn đi bóc cho em làm gì??
" Em quá gầy..."
Ặc.. cô gầy hả ?? gầy chỗ nào..
" Em gầy lên tận hai cân rồi đó..."
" Vẫn rất xinh đẹp.."
" ...."
Ninh Vũ có chút cạn ngôn..
" A ..."
" Làm gì??"
" Đút em ăn.."
Khụ khụ.. Ninh Vũ có chút thụ sủng nhược kinh.. đem con tôm trên tay anh gắp về..
" haha để em tự ăn đuợc rồi.. Ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-thu-dung-chay/1816367/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.