" không đi.. không đi ...không đi.."
Ninh Vũ không ngờ đến phản ứng của Lục Mạn Quân lại lớn như vậy..thật sự là có chút đau đầu.. cô nắm tay anh đi lên phòng.. có lẽ cần phải nói chuyện riêng một lát..
" Sao anh lại không muốn đi nói cho em biết đuợc không??"
Ninh Vũ dùng giọng nói nhẹ nhàng nhất hỏi người đàn ông đang ủ rũ cúi đầu..
" Nếu Quân Quân đi rồi sẽ không còn đuợc ở với vợ nữa.."
Cô có chút cạn lời.. đứa trẻ này lại nghĩ như vậy.. trong lòng có một dòng ấm áp lan tràn.. Thì ra là do anh sợ đi điều trị sẽ phải xa cô mà không nỡ..đem anh ôm vào lòng.. Ninh Vũ cảm giác bản thân là một bảo mẫu chính hiệu có thể đạt 5 sao đến nơi rồi..
" Quân Quân ngốc anh chỉ là đi chữa bệnh thôi mà.. đâu phải đi mãi đâu đúng không... "
" Nhưng vẫn sẽ không được ở cạnh vợ.."
Ai đó còn nũng nịu trong lòng cô.. Ninh Vũ có chút tan chảy.. biết anh rất đẹp ..rất soái nhưng cũng đừng làm nũng như thế được không.. cô sẽ không kìm lòng đuợc mà nổi sắc tâm đó a..
[ chủ nhân.. cô ăn hắn bây giờ... có thể còn mở đuợc phúc lợi đó..]
" Bớt ảo tưởng đi... tôi còn chưa đến nỗi trẻ không tha già không thương đó đâu.."
Ninh Vũ cho ai đó một ánh mắt sắc lẹm.. không biết tiểu hệ thống này liệu có bị nhiễm virus không mà nghĩ đuợc đến như vậy... trả lại hệ thống trong sáng cho cô a...
[ Chủ nhân cô đừng nghi ngờ YY mà người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-thu-dung-chay/1816366/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.