Edit by Shmily
#Do not reup#
----------------------------------
Hắn ngẩng đầu lên, không nhanh không chậm hỏi: "Chân nào?"
Vân Phiếm Phiếm giật giật chân phải.
Giang Kiêu lập tức minh bạch, nâng chân cô lên, phát hiện không chỉ có ngón tay cô thon dài mà chân cô tựa như cũng rất dài, chiều cao hẳn cũng không thấp.
Vì thế hắn liền nói: "Đặt chân lên đầu gối tôi."
Hắn vỗ vỗ cái đầu gối đang chống lên của mình.
Vân Phiếm Phiếm cảm thấy như vậy không tốt lắm, đầu ngón chân hơi cuộn lại, kết quả đối phương lại ngại cô chậm chạp, dứt khoát bắt lấy chân cô đặt lên.
Ống quần có hơi rộng, Giang Kiệu liền dứt khoát vén nó lên.
Chờ tới khi chân chính nắm lấy chân cô thì hắn mới phát hiện, chân đối phương rất gầy, nhưng thịt không hề lỏng, ngược lại còn rất chắc, hẳn là thường xuyên rèn luyện.
Lòng bàn tay đang nắm chân cô có hơi nóng lên, Giang Kiệu hơi buông lỏng lực đạo, cúi đầu bắt đầu giúp cô xử lý vết thương ở mắt gót chân.
Nhìn kỹ thì không chảy máu, chỉ bị xước da, lộ ra thịt hồng phấn nộn ở bên trong.
Đó là vết thương của buổi học quân sự sáng nay.
Giúp cô dán băng cá nhân xong, Giang Kiệu đứng lên, khom lưng vỗ vỗ bụi ở trên quần, mặt hắn như trăng sáng, trong thanh âm mang theo vài phần hứng thú.
"Tôi là Giang Kiệu."
Vân Phiếm Phiếm duỗi thẳng chân, ánh mắt Giang Kiệu lập tức bị chân cô làm cho hấp dẫn.
Trong đầu bỗng nhiên nghĩ tới những lời sáng nay Khúc Phàm nói.
Người mẫu kia tên gì nhỉ.
Hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494890/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.