Edit by Shmily
#Do not reup#
----------------------------------
Lúc cô bưng chậu đi ra, còn ẩn ẩn nghe thấy Hứa Cam đang oán giận một câu: "Tắm gì mà lâu như vậy chứ, cho là đang ở nhà mình à."
Vừa vặn nghe thấy tiếng mở cửa của cô, Hứa Cam lập tức không nói nữa.
Vân Phiếm Phiếm bưng chậu đi phơi quần áo, Hứa Cam nhìn bóng dáng của cô, bĩu môi.
Cô phơi quần áo xong liền cất chậu đi, đứng ở trước giường Hứa Cam.
Hứa Cam với Phan Khả đang ngồi cạnh nhau, cô vừa tới đây liền chặn đi một nửa ánh sáng, trước mắt Hứa Cam có chút tối, ngước mắt lên nhìn Vân Phiếm Phiếm, cho dù ngược sáng thì trông cô vẫn rất trắng.
Vân Phiếm Phiếm hỏi: "Lúc trước không phải tôi đã hỏi qua rồi sao?"
Hứa Cam không nghe ra được bất cứ cảm xúc gì từ trong giọng nói của cô, cũng không biết lời này của cô là có ý tứ gì, theo bản năng nói: "Cái gì?"
Vân Phiếm Phiếm nói: "Tôi đã hỏi các cậu, có vội hay không, nếu các cậu không vội thì thời gian tôi tắm rửa với giặt quần áo là bình thường, tại sao lại phải nghị luận sau lưng tôi?"
Mặt Hứa Cam lập tức đỏ lên khi nghe thấy lời này của cô.
Vốn cũng không cảm thấy có cái gì, hiện giờ lại như thể chính minh thích nói xấu sau lưng người khác vậy.
Con gái da mặt mỏng, thấy cô nhìn mình chằm chằm, nước mắt cũng thiếu chút nữa đã chảy ra.
Vân Phiếm Phiếm nói tiếp: "Tôi cũng không vội tắm rửa, nhưng nếu cần tắm rửa và giặt quần áo thì sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494884/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.