Edit by Shmily
#Do not reup#
--------------------------------
Nữ sinh tiến vào kéo theo một cái vali màu hồng phấn, trong tay còn cầm đồ, nhìn qua có hơi chật vật, Vân Phiếm Phiếm liền từ trên giường ngồi dậy.
Nữ sinh kia nghe thấy động tĩnh của cô, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, vốn còn mang theo chút hi vọng đột nhiên biến mất, cô ấy nói: "Không cần giúp, cảm ơn."
Vân Phiếm Phiếm thấy cô ấy nói như vậy, liền "a" một tiếng.
Kỳ thật cô cũng không muốn giúp, cô chỉ ngồi dậy xem mà thôi.
Bất quá nếu lời nói này mà nói ra thì đối phương có thể sẽ không vui, cho nên... vẫn là không nên nói thì hơn.
Cô ấy lạch cạch ở cửa một lúc lâu, Vân Phiếm Phiếm nhìn mà gấp hộ.
Sau đó có một nữ sinh đi sau tiến vào, thấy cô ấy che ở đó, liền thuận miệng hỏi: "Có muốn tớ giúp một chút không?"
Lần này nữ sinh kia không có từ chối, gật gật đầu.
Chờ nữ sinh kia giúp mình dọn đồ xong, cô ấy cười nói: "Tớ là Hứa Cam, cảm ơn cậu đã giúp, cậu tên là gì?"
"Tớ là Phan Khả."
Hai cô gái nhìn nhau cười, một giây sau đã trở thành bạn tốt.
Vân Phiếm Phiếm cảm thấy bản thân vẫn nên ngồi lướt Weibo thì tốt hơn.
Nghiêm túc mà đọc xong cái bình luận dài kia xong, cô liền trả lời lại: Cảm ơn, tôi sẽ chú ý.
Người được cô trả lời đại khái cũng không nghĩ tới là cô sẽ trả lời, sau đó liền liên tiếp nhắn thêm vài tin.
Vân Phiếm Phiếm dường như đã tìm được một chút lạc thú.
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494883/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.