Edit by Shmily
#Do not reup#
---------------------------------
Nhìn thấy thị nữ đi theo mình tới đây, bà ta lại hơi hơi yên lòng.
"Ngươi ngẫm lại thật kỹ cho ai gia, đối nghịch với ai gia sẽ có kết cục gì, ngươi chịu không được."
Bà ta ẩn ẩn ám chỉ hắn.
Quân Trì nói: "Từ hôm nay trở đi, ta sẽ không chịu sự bài bố của ngươi, tuyệt đối không!"
Thái hậu không tin hắn, bà cúi đầu nhìn nhìn móng tay của mình.
Cảm thấy con người rất ngu xuẩn, đặc biệt là người trước mặt bà ta.
Vì một nữ nhân mà bức mình tới tuyệt cảnh.
Sau đó thôi, hắn sẽ biết làm vậy sẽ có hậu quả gì, bà ta chờ hắn tới cầu xin mình.
Thái hậu đi rồi, Quân Trì lại nhặt mấy cành đào bị dẫm nát trên mặt đất lên.
Nếu như nàng thấy được, nhất định sẽ khổ sở.
Còn may, nàng không nhìn thấy.
Quân Trì lại cảm thấy có chút cao hứng.
Mặc kệ có bao nhiêu vất vả, hắn đều sẽ chịu đựng qua.
Thời điểm Vân Phiếm Phiếm tỉnh lại thì đã ở trong phủ thượng thư.
Nàng cũng không hỏi tại sao mình lại ở đây, sau khi tìm được Tề thượng thư, nàng chỉ hỏi ông: "Cha, có phải Quân Trì đã nói gì với người không?"
Tề thượng thư vốn không định nói.
Nhưng mà nàng hỏi, ông cũng không tính sẽ giấu nàng.
Đem những lời Quân Trì đã nói trước khi mình đưa nàng đi cho Vân Phiếm Phiếm nghe, ông còn cho là nàng sẽ không màng tất cả vào cung một lần nữa.
Kết quả, nữ nhi của ông lại cực kỳ trầm ổn.
Nàng nói: "Con biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494872/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.