Edit by Shmily
#Do not reup#
---------------------------------
Biểu tình kia rõ ràng là ghét bỏ cùng với tức giận.
La Tố Vi mím môi cười cười, xem ra là nàng suy nghĩ nhiều.
Nàng tin là, vị cửu ngũ chí tôn kia sẽ bảo hộ nữ tử bên người nàng thật tốt.
Ngay cả nàng mà hắn cũng đố kỵ, hẳn là phải vô cùng để ý tới người trong lòng này đi.
La Tố Vi nghĩ tới đây, liền rũ mắt rời đi.
Vân Phiếm Phiếm nhét thư vào trong tay áo mình, xoay người liền phát hiện Quân Trì đang đứng ở phía sau, liền chạy chậm qua hỏi hắn: "Sao ngươi cũng tới rồi?"
Gai của cành hoa đào đâm vào lòng bàn tay, Quân Trì không chút để ý, chỉ nói: "Nếu ta không tới, có phải nàng tính rời đi hay không?"
Vân Phiếm Phiếm không thể hiểu được, duỗi tay ý bảo hắn đưa hoa cho nàng.
Thời điểm nhận lấy, nàng cảm giác được có thứ gì đó ở trong lòng bàn tay hắn thoáng qua.
Vân Phiếm Phiếm vội vàng duỗi mở lòng bàn tay hắn, vừa thấy, lòng bàn tay lại nhiều thêm mấy miệng vết thương, hình như là do gai hoa đào đâm phải.
Nàng nhanh chóng nắm lấy tay hắn thổi thổi.
Vừa thổi như vậy, vốn chỉ là có chút đau, nay lại bắt đầu ngưa ngứa, rất là tra tấn người.
Nhưng cố tình Quân Trì lại cảm thấy nàng cứ thổi như thế này, cả thể xác và tinh thần hắn đều cảm thấy suиɠ sướиɠ.
Thấy mi Quân Trì giãn ra một lần nữa, Lư công công mới nhẹ nhàng thở ra.
Tề cô nương thật là lợi hại, chỉ làm một động tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494862/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.