Vân Phiếm Phiếm cũng rất tự nhiên nằm ở trên giường.
Quân Trì liếc nàng một cái, nói: "Ngươi tính mặc cả y phục đi ngủ?"
Vân Phiếm Phiếm ngồi dậy, nghi hoặc hỏi: "Cần phải cởi cả y phục sao?"
Quân Trì nhướng mày, không nói.
Vân Phiếm Phiếm hiểu ý, trực tiếp ngồi trước mặt Quân Trì đem váy áo cởi ra.
Nàng không phải không biết thẹn thùng, chỉ là loại tình huống này ở thời điểm hắn không biết đã phát sinh quá nhiều lần, da mặt Vân Phiếm Phiếm cũng luyện đủ dày rồi.
Quân Trì trầm mặc nhìn nàng cởi váy áo ra, chỉ còn lại áo trong.
Áo trong đơn bạc hoàn toàn không che được dáng người lả lướt của nàng, nơi phập phồng lên trước mặt cũng rõ ràng hơn.
Tay Vân Phiếm Phiếm dừng ở dây lưng áo trong, dò hỏi: "Cả áo trong cũng phải cởi sao?"
Tay Quân Trì ấn ở trên tay nàng, thanh âm đè thấp, ngữ khí mang theo vài phần triền miên: "Bây giờ đã muốn thị tẩm?"
Vân Phiếm Phiếm ngơ ngác nhìn hắn, có chút không theo kịp tư duy của hắn.
Quân Trì thu tay, nói: "Không cần."
Hai người nằm song song ở cạnh nhau, trong điện có huân hương theo khe phở phiêu phiêu đi vào.
Vân Phiếm Phiếm ngửi thấy mùi hương này, có chút mơ màng sắp ngủ.
Giây tiếp theo, nàng bỗng nhiên lại thanh tỉnh lên.
Nếu nàng nhớ không nhầm thì hiện tại Quân Trì hẳn là đang nỗ lực từ bỏ loại độc dược kia.
Cái độc dược này giống như hoa anh túc (thuốc phiện),là thứ đồ hại người, rất dễ nghiện, nhưng từ bỏ lại rất khó.
Nếu không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494837/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.