Tính cách hắn bỗng nhiên đại biến, Vân Phiếm Phiếm còn có chút không thích ứng được.
Thật giống như đối phương bỗng nhiên đổi thành một người khác vậy.
Nhưng là sau khi biết chuyện xảy ra với hắn, Vân Phiếm Phiếm cảm thấy năng lực thừa nhận của mình rất cao.
Tính cách của Quân Trì trải qua những chuyện đau khổ đó mà biến đổi, chính mắt thấy mẫu thân của mình chết đi, cả người giống như đóa hoa điêu tàn, sau đó lại thường xuyên bị mang tới nơi toàn máu là máu, sau đó nữa lại bị người kia cho ăn thứ chất độc gây nghiện.
Nếu Quân Trì không biết gì thì còn tốt.
Nhưng cố tình, cái gì hắn cũng biết.
Biết mẫu thân của mình vì cái gì mà chết.
Cũng biết bản thân tồn tại là có ý nghĩa gì.
Tuy nói xác thật là thái hậu giết chết mẫu thân hắn, nhưng trong lòng Quân Trì, người hắn không thể tha thứ nhất lại là chính bản thân hắn.
Nếu không phải tại hắn, thái hậu cũng sẽ không muốn dưỡng hắn ở dưới gối, mà mẫu thân đáng thương của mình cũng sẽ không chết thảm như thế.
Lưng đeo cái tư tưởng nhu vậy, Quân Trì sống không có một ngày nào là sung sướng cả.
Đứng bên cạnh Quân Trì đang bạo tẩu, Vân Phiếm Phiếm vừa mở miệng chính là một câu: "Ta đói bụng."
Ngay cả thần nữ cũng không mang theo, Quân Trì giống như là quả bóng cao su hết hơi, bỗng nhiên ngước mắt lên nhìn nàng một cái.
Lệ khí trên người nháy mắt biến mất.
Hắn thấy nàng cư nhiên còn đối với mình kêu đói bụng, tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494836/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.