Xe ngựa chạy ở trên phiến đá xanh trên đường, bánh xe lăn lộn trên mặt đất, phát ra tiếng vang nhè nhẹ.
Gió làm cho màn xe phất lên, ẩn ẩn có hương hoa đào thoang thoảng xung quanh.
Bây giờ đang là mùa hoa đào nở, cũng không biết là vừa đi qua sân viện của gia đình giàu có nào, hoa đào trong viện vừa lúc mới nở, hương thơm phiêu mười dặm.
Một cô nương khác bên trong xe hít sâu một hơi, sau đó cười nói: "Hoa đào này, thơm quá."
"Cũng không biết trong cung có hương hoa như vậy không nữa."
"Đều nói bảo bối tốt nhất đều ở trong hoàng cung, đừng nói là hoa đào, hi thế trân bảo nào mà chẳng có."
Vân Phiếm Phiếm mở to mắt, ngồi đối diện mình là một cô nương mặc áo khoác màu hồng cùng với váy lụa màu vàng nhạt.
Giữa trán cô nương đó còn vẽ hoa điền, lại trùng hợp là hoa đào, rất xứng đôi với hương hoa đào ngoài kia.
Tiểu cô nương kia thấy nàng nhìn qua, liền cười với nàng một cái, sau đó liền nghiêng mặt đi.
Xe ngựa rất lớn, nàng đếm đếm, tính cả nàng thì bên trong tổng cộng có tám người.
Tuổi tác đều không lớn, bộ dáng khoảng từ 15 đến 16 tuổi, một đám đều trang điểm đến xinh đẹp đáng yêu, tụ ở bên nhau rất đáng chú ý.
Vân Phiếm Phiếm ngồi ở trong góc, thấy không có ai chú ý tới mình, nàng liền nhắm hai mắt lại, bắt đầu tiếp thu cốt truyện.
Nguyên chủ tên là Tề Phiêu, phụ thân là quan trong triều, nhân xưng Thượng Thư đại nhân.
Tề gia cho tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494826/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.