Kiều Thời Việt nhìn đôi môi phiếm hồng của cô, gật đầu, sau đó ngồi xuống bên cạnh.
Hắn cũng cầm một miếng dưa hấu, đặt ở trong miệng tinh tế nhai nuốt.
Lúc này Vân Phiếm Phiếm mới nhớ tới Kiều Từ, hỏi: "Em gái anh không ăn sao?"
Kiều Thời Việt ăn xong một miếng, liếc mắt nhìn về phía phòng bếp bên kia.
Sau khi thu tầm mắt, hắn mới trả lời: "Kiều Từ không thích ăn trái cây, hơn nữa nó cũng thích làm việc nhà hơn. Nếu lúc này mà tới làm phiền nó, nó sẽ tức giận."
Cũng không biết có phải lúc chơi game quá tín nhiệm Kiều Thời Việt hay không mà lúc này cô cũng theo bản năng không hề nghi ngờ lời hắn nói.
Chỉ là cảm thấy Kiều Từ thực sự là một đứa bé biết nghe lời.
Còn có chút... kỳ quái.
Vân Phiếm Phiếm thuận miệng khen cô nàng một câu: "Em gái anh thật đáng yêu, còn rất ngoan ngoãn."
Kiều Thời Việt phủ nhận: "Nó không hề đáng yêu, em mới đáng yêu."
"Ừm ừm."
Một lát sau, Vân Phiếm Phiếm mới hậu tri hậu giác nhớ tới lời hắn vừa nói.
Quay đầu lặng lẽ liếc hắn một cái, phát hiện hắn đã đang ngồi nghiêm túc ăn trái cây.
Kiều Thời Việt là đang nghiêm túc tán tỉnh cô sao?
Hay là nói, hắn chỉ thuận miệng khen bừa một câu thôi?
Sau khi ăn xong, Kiều Thời Việt liền đứng dậy nói: "Tôi vào bếp xem."
"Được."
Sau khi vào phòng bếp, Kiều Thời Việt liền thấy Kiều Từ đang sâu kín mà nhìn hắn.
"Anh trai, anh đi đưa trái cây thôi cũng lâu như vậy?"
Kiều Thời Việt cắt rau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494744/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.