Vân Phiếm Phiếm nhìn bọn họ, cảm thấy cặp anh em này thật sự là vô cùng hòa thuận.
Cặp anh em hòa thuận sau khi vào bếp thì lập tức mùi thuốc súng tràn ra khắp nơi.
Kiều Từ nhìn ông anh nhà mình, thấp giọng mắng: "Đê tiện!"
Kiều Thời Việt nhướng mày, đối với cái từ "đê tiện" này của cô nhóc không thèm để bụng, chỉ nói: "Kiều Từ, anh đã nói rồi, cô ấy là chị dâu của mày, mày đã mười mấy tuổi đầu, không cần to ra như một đứa trẻ con làm gì."
Kiều Từ luôn không thích người khác coi cô là đứa trẻ con, lúc này nghe được anh trai mình nói thế liền thở phì phì nói: "Tháng trước là ai mới nói em còn nhỏ cho nên không muốn cho em tới đây chơi hả?"
Kiều Thời Việt lấy rau từ trong tủ lạnh ra, màu lá rau xanh biếc, tay hắn dừng ở trên cuống rau cũng có màu sắc nhợt nhạt như vậy, giống như là một khối ngọc phỉ thúy.
Hắn không chút để ý nhặt rau, trả lời: "Đó là tháng trước."
Kiều Từ không còn lời nào để nói.
Kiều Thời Việt đặt đồ tới bên cạnh, dặn dò: "Rửa rau."
Tuy rằng không cam tâm tình nguyện lắm, thế nhưng Kiều Từ vẫn ngoan ngoãn rửa sạch.
Ừm, lát nữa liền tới khoe với chị ấy, thức ăn là do mình rửa.
Như vậy ở trong lòng đối phương, cô nhất định sẽ xây dựng được hình tượng em gái ngoan ngoãn mười phần.
Tia giảo hoạt hiện lên trong mắt Kiều Từ đều bị Kiều Thời Việt thu lại, hắn rũ mắt, đôi con ngươi màu đen thâm thúy hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494743/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.