Vân Phiếm Phiếm sợ ngây người.
Vậy là thắng rồi ấy hả?
Cảm giác như đồng đội của cô tựa như chẳng di chuyển gì mà đã xử lý xong cả hai người.
Chẳng lẽ hắn đã sớm biết cả hai sẽ vào bên trong sương khói?
Trong đầu còn có chút ngốc, khung bình luận của cô đã sớm xuất hiện một đống số 666.
Vân Phiếm Phiếm lại nghe thấy chawuciren nói: "Hiện tại có thể ăn rồi."
Lúc trước chawuciren hỏi cô sao không ăn tiếp, hình như cô còn chưa có trả lời.
Hắn cũng không tiếp tục hỏi.
Không nghĩ tới hắn thế mà vẫn còn nhớ tới cái này.
Tiểu Bạch Thái có chút không bình tĩnh được: "Này... cái này chính là đại thần trong truyền thuyết?"
Nói xong, nó lại kích động gào lên: "Ký chủ đại nhân, cô mau đi ôm đùi đi, mau bảo đại thần mang cô đi ăn gà."
Trong đầu Vân Phiếm Phiếm đều là tiếng nói của Tiểu Bạch Thái.
Ngoài miệng cũng theo bản năng mà nói: "Đại thần, cầu mang tôi theo."
Nói xong cô mới phản ứng lại, cô tốt xấu gì cũng là một streamer đó.
Ngay cả đối phương có lợi hại thế nào đi nữa thì cô cũng phải có giá một chút, ít nhất thì cũng không thể để mình bị mất mặt.
Hơn nữa nếu mà bị cự tuyệt, phỏng chừng còn mất mặt hơn nữa.
Quả nhiên, chawuciren từ chối: "Không thể, off đây."
Vân Phiếm Phiếm vội vàng cứu lại mặt mũi của chính mình.
"Khả năng là anh ấy đang vội, chúng ta không cần quấy rầy người ta ha."
Khung bình luận cũng không có cười nhạo cô, chỉ gửi mấy cái icon đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494729/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.