Vân Phiếm Phiếm: "..."
Cô nhìn da tay mình bị cọ cho chảy máu, cảm thấy vô cùng thiệt.
Vẫn là đi lên phía trước đi.
Bò một hồi lâu, phía trước cô như bị thứ gì đó chặn lại, không thể tiếp tục bò về phía trước.
Hình như là một cánh cửa nhỏ, bên cạnh cửa còn có cái nút, còn có một cục gì đó bằng kim loại.
Vân Phiếm Phiếm thử duỗi tay ấn cái nút một cái, không phản ứng.
Tiểu Bạch Thái lập tức nói: "Hình như phải có dấu vân tay."
Trước kia Tiểu Bạch Thái còn chưa phát hiện ra bom hẹn giờ, chứng tỏ là quả bom đó vừa mới khởi động cách đây không lâu.
Vậy Lê Hi ở bên trong chắc chắn là đã xảy ra chuyện rồi.
Nếu cô không thể vào...
Vân Phiếm Phiếm nhìn thứ đồ kim loại kia, liền giơ tay bao lấy nó.
Tiểu Bạch Thái thấy thế, tức khắc liền hiểu cô muốn làm gì.
Nó kinh hô: "Ký chủ đại nhân, cô không có dị năng, không thể dùng tay không bẻ nó ra đâu..."
Vân Phiếm Phiếm lắc đầu: "Sức ta khá lớn."
Cô đột nhiên dùng đầu ngón tay chế trụ cục kim loại, kim loại rất cứng và to, tay cô không thể bao lấy toàn bộ, chỉ có thể gắt gao đâm thủng kéo ra bên ngoài.
Nhưng lại không hề có phản ứng.
Vài người ở bên trong đang run rẩy mở cửa, dị năng giả bị nhốt bên trong lập tức lao ra ngoài.
Thuốc trên người bọn họ còn chưa hoàn toàn hết tác dụng cho nên không có ai có thể sử dụng được dị năng.
Lê Hi cũng không tính nhờ cậy gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494719/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.