Vân Phiếm Phiếm nghĩ thầm, đương nhiên là không thích rồi,
Cô cau mày nói: "Em cảm thấy hắn ta không giống người tốt."
Đây là kiểu trả lời gì thế?
Lê Hi bị câu trả lời ngây ngô này của cô chọc cười.
Nhưng không thể không nói, trực giác của cô vẫn rất chuẩn,
Lê Hi còn tính bảo cô cách xa Khâu Thước một chút, hiện tại xem ra không cần hắn nói thì cô cũng không muốn tới gần hắn ta rồi.
Chỉ là vẫn nên dặn dò lại mới yên tâm.
Lê Hi nói với cô: "Ừm, hắn ta đích xác không phải người tốt gì, em không cần nói chuyện với hắn, biết chưa?"
Vân Phiếm Phiếm do dự một lát, ngẩng đầu, ánh mắt lập lòe nhìn hắn.
"Chỉ được nói chuyện với anh hai?"
Lê Hi không nhịn được bật cười.
Như vậy không phải là quá tốt rồi sao.
Không cần nhìn người khác, không cần nói chuyện với bất cứ ai.
Cô chỉ cần có hắn là đủ rồi.
Cánh môi hồng nhuận của Lê Hi chậm rãi cong lên, trong mắt giấu không được sự yêu thích.
Giờ phút này hắn không phải là một người trọng sinh lưng mang thù hận nữa.
Hắn chỉ là anh trai của cô, là người trong lòng cô, giúp cô che mưa cản gió.
Không hơn.
Lê Hi mang theo ý cười hôn lên môi cô.
Hai cánh môi dán sát một chỗ, thanh âm của hắn mơ hồ không rõ phát ra: "Ừm, chỉ cần một mình anh thôi."
...
Khâu Thước đã tới, Lê Hi cũng không cần thiết phải ở lại chỗ này lãng phí thời gian.
Sau khi ở lại thêm một ngày, hắn liền cho đoàn đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494708/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.