Tuy biết rằng mạt thế tới sẽ huyết tinh tàn khốc, thế nhưng cũng không nghĩ tới là sẽ tàn khốc tới như vậy.
Mọi bản chất xấu xa của nhân loại dường như đều được bộc lộ hết trong thời đại mạt thế này.
Ngay cả đứa bé kia, cũng như Lê Hi cũng vậy.
Kiếp trước Lê Hi bị đồng đội bán đứng, bị con người giải phẫu, thời điểm đó có phải hắn cực kỳ thất vọng về thế giới này hay không?
Vân Phiếm Phiếm duỗi tay vỗ vỗ bả vai Lê Hi, giống như đang an ủi hắn: "Anh hai, tất cả sẽ qua nhanh thôi, chắc chắn là còn hy vọng mà."
Từ trước tới nay Lê Hi đều không hy vọng.
Kiếp trước, hắn cũng từng cho rằng hy vọng nhất định sẽ đến.
Nhưng thẳng tới khi hắn chết, hy vọng cũng chưa từng xảy ra.
Sau khi trọng sinh, thế giới này có bao nhiêu tăm tối, hắn đều cảm nhận được rất rõ ràng.
Ngoài thù hận ra thì nào còn có hy vọng gì nữa.
Đây là suy nghĩ trước khi hắn gặp lại nàng.
Hiện tại không giống vậy, em gái hắn đang ở trước mặt hắn, hắn nhất định sẽ làm mọi cách bảo vệ em ấy. Nếu hắn thực sự chết đi rồi thì ai sẽ bảo vệ cô?
Lê Hi phủi đi tất cả những điều không thoải mái ở trong lòng, nói với Vân Phiếm Phiếm: "Trong không gian của anh hai vẫn còn chút đồ ăn, nếu em không thích ăn bánh mì thì có thể nói cho anh biết, anh sẽ tìm thứ em thích ăn."
Vân Phiếm Phiếm trầm mặc.
Hiện tại không phải cô không thích ăn bánh mì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494689/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.