Edit: Sa Nhi
==============
Sơ Tranh xách tâm ma đã bị giặt qua nước Vong Xuyên tới trước bia đá nơi mảnh đất khô cằn kia, lại móc Mậu Kim ra, giao tâm ma cho hắn.
Mậu Kim vẫn cho rằng sự kiện lúc ấy là do Bồng Vũ gây ra.
Bây giờ lại biết là do tâm ma làm, không cần Sơ Tranh bàn giao gì nhiều, y cũng sẽ biết phải "nhiệt tình" chiêu đãi tâm ma thế nào.
Bản thân tâm ma còn đang bị thương què quặt.
Lại còn bị giội nước Vong Xuyên, thực lực suy giảm cực lớn, hoàn toàn không phải là đối thủ của Mậu Kim.
-
Từ vùng đất cằn cỗi đi ra, Bồng Vũ cũng không biết sắp tới mình phải làm gì nữa.
Tâm ma nói nhiều thứ như vậy, kỳ thật hắn cũng không có quá nhiều ấn tượng.
Chỉ như nghe một chuyện xưa từ người ngoài nào đó.
"Tiếp tục làm Diêm Vương."
"Ta?" Bồng Vũ lắc đầu, "Ta không làm được."
Sơ Tranh: "Vị trí này vốn chính là của chàng, hiện tại chỉ là cầm về."
Lời này nói cũng không sai.
"Thế nhưng..."
"Nhưng cái gì mà nhưng?" Sao chàng nói nhảm lắm thế.
Bồng Vũ lúng túng ừ một tiếng: "Vậy, nàng chính là... của ta..."
Mặc dù không làm hết tất cả quá trình, thế nhưng người bên ngoài đều đã biết, nàng đã là người của Diêm Vương.
Giờ nếu hắn tiếp nhận cái chức Diêm Vương, còn không phải là hắn cùng nàng thành hôn sao?
"Thế nào, chàng bị thua thiệt sao?"
Bổn cô nương còn không có ý kiến, chàng còn dám có ý kiến!
"Không phải ta có ý đó." Bồng Vũ liền vội vàng lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792692/chuong-2599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.