Trong lúc bọn hắn tương thân tương ái xác nhận lẫn nhau, rất nhanh mấy tên từng động thủ với Mông Trần đều đã bị đứng sang một bên.
Xích vàng đã vạch bản thân sang nhóm không có động thủ kia.
Hai nhóm người rõ ràng có ngăn cách, ngươi trừng ta, ta trừng ngươi, bầu không khí giương cung bạt kiếm.
Sơ Tranh nhìn về phía Xích vàng: "Anh..."
"Tôi không có động thủ!" Xích vàng lắc đầu, "Tôi không có đánh hắn, một đầu ngón tay cũng không có đụng hắn."
Sơ Tranh: "Nếu không phải anh ra lệnh, bọn hắn sẽ động thủ chắc?"
Xích vàng: "..."
Xích vàng làm đại ca của bọn hắn, người dẫn đầu, ngọn đèn chỉ đường, đương nhiên phải cùng đám huynh đệ cùng một chỗ gánh chịu cái hậu quả này.
Trên người Mông Trần có bao nhiêu vết thương, Sơ Tranh liền muốn đòi từ trên người bọn hắn gấp bội.
-
Giáo huấn người hoàn mỹ, Sơ Tranh lúc này mới có tâm tư hỏi bọn hắn tới làm gì.
"..."
Xích vàng nơi nào còn dám giấu diếm, triệt để ào ào khai tuốt luốt.
Có người dùng tiền sai bọn hắn đi tìm Mông Trần gây phiền phức.
Cha mẹ làm ăn Mông Trần trên thương trường khó tránh khỏi sẽ có thời điểm đắc tội người khác.
Có người khả năng không mang thù, chuyện qua coi như xong.
Nhưng có người mang thù có thể nhớ cả một đời.
Người này úc trước cha mẹ Mông Trần từng đắc tội, cha mẹ Mông Trần chết rồi, nhưng đối phương còn nghĩ đuổi tận giết tuyệt.
"Các người định làm gì hắn?"
"... Chúng tôi không nghĩ làm gì cả, chỉ là mang hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792675/chuong-2582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.