Edited by CẨM TÚ TIỀN ĐỒ -
================
Ngọn núi này không là ngọn núi lần trước, đường trên núi không dễ đi lắm.
Phần lớn đều là du khách muốn cắm trại mới đi.
Đỉnh núi rất phẳng, không có gì che chắn, tầm mắt khoáng đạt, thời tiết tốt, rất thích hợp ở đây nằm ngắm trời sao, xem mặt trời mọc.
Trên núi có không ít rác rưởi du khách lưu lại, Sơ Tranh chọn một chỗ tương đối sạch sẽ.
"Biết dựng lều không?"
Mông Trần lắc đầu: "... Không."
Trước kia hắn không đi chơi ngoài trời bao giờ, cho nên cũng sẽ không biết mấy loại vận động dựng lều này.
"..."
Sơ Tranh nhận mệnh đi dựng lều vải, Mông Trần ở bên cạnh hỗ trợ... Mặc dù cũng không hỗ trợ được gì lắm.
Sơ Tranh còn chê hắn vướng chân vướng tay, bảo hắn đứng xa ra một chút.
Mông Trần: "..."
-
Sơ Tranh dựng xong lều vải, vừa nghiêng đầu đã không thấy Mông Trần đâu.
Cô vội đi tìm người, Mông Trần từ một bên khác tới, trong tay còn ôm một con thỏ nhỏ, rất nhỏ, so với bàn tay người trưởng thành thì chẳng lớn hơn bao nhiêu.
"Anh bắt thỏ làm gì? Muốn ăn à?"
"..." Mông Trần giải thích, "Tôi thấy nó bị thương nên đem nó về, không phải muốn ăn nó."
"Ồ."
Còn tưởng anh muốn ăn, nhỏ thế này cũng không có mấy ngụm thịt đâu.
Chân chú thỏ không biết bị con gì cắn, nhìn rất nghiêm trọng.
Sơ Tranh mang theo một chút thuốc trị thương, cũng không biết có tác dụng hay không, Mông Trần cũng coi như lấy ngựa chết làm ngựa sống, bôi thuốc cho con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792673/chuong-2580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.