Lúc ấy hắn rất tức giận, chưa nói được hai câu là lấy lý do bận công việc rồi cúp máy.
Mà cô thì sao?
Đến tận bây giờ mới xuất hiện.
Còn bày dáng vẻ như "chưa từng xảy ra chuyện gì cả", hắn có thể không tức giận sao?
Nhưng mà hết lần này tới lần khác cô căn bản không để tâm "dỗ dành", mình đã rất không có cốt khí hết giận rồi.
"Anh cố ý chuẩn bị?"
"Ừ." Tinh Tuyệt cười.
Sơ Tranh hơi chần chờ: "Em chưa từng đón sinh nhật."
Vấn Tiên Lộ không có ai biết sinh nhật cô, cô cũng không muốn nói chuyện với những người khác về những chuyện này.
Cho nên cô hoàn toàn không có cảm giác gì với ngày này.
Tinh Tuyệt: "Nhưng anh muốn đón sinh nhật cùng Bảo Bảo, mỗi một năm sau này, anh đều muốn."
"Mỗi một năm..."
Tinh Tuyệt kiên định gật đầu: "Ừ, Bảo Bảo không muốn sao?"
Xung quanh vẫn đen kịt một màu, ngay cả chùm sáng kia cũng biến mất, chỉ còn lại bó hoa trong tay Tinh Tuyệt đang phát sáng.
Trong ánh sáng trắng mông lung, Sơ Tranh nhìn về phía người đối diện.
Cô hỏi: "Anh thật sự muốn ở bên cạnh em sao?"
Tinh Tuyệt gật đầu không chút do dự: "Đương nhiên."
Sơ Tranh trầm mặc, hồi lâu sau mới nói: "Rất buồn tẻ."
"Ở cùng Bảo Bảo sao lại buồn tẻ được?" Tinh Tuyệt cười rất vui vẻ, "Chỉ cần ở cạnh em, mỗi một giây phút đều có ý nghĩa."
Ánh sáng nhàn nhạt phản chiếu ra hào quang trong đôi mắt đen nhánh kia.
Sơ Tranh giơ tay nhận lấy bó hoa đó: "Anh tự quyết định, về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792638/chuong-2546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.