Suốt thời gian dài như vậy đến nay, cô cũng chỉ từng gặp Tinh Kiều, và vị Nhị tiểu thư Tinh gia vị này ra ra vào vào, chăm chỉ chạy tới chạy lui.
Những người còn lại của Tinh gia thì cô chưa từng gặp ai cả.
Không biết là lần nào cũng vừa vặn không chạm mặt cô, hay là những người khác của Tinh gia chưa từng lộ mặt.
Sơ Tranh lạnh như băng hỏi: "Cô lại đi đêm à?"
Tinh Sương: "???"
Tinh Sương: "Cô... Cô có ý gì?"
Cái gì gọi là cô ta lại đi đêm rồi à?
Không thể đi đêm sao?
Bây giờ những người trẻ tuổi luôn sống về đêm mà?
Đi đêm cũng làm phiền đến cô sao?!
"Không có ý gì."
Tinh Sương hừ lạnh một tiếng: "Tôi nói này, ngày nào cô cũng chạy tới chỗ anh tôi để làm gì vậy?"
"Mắc mớ gì tới cô." Còn có thể làm gì, đương nhiên là làm anh cô rồi.
"Anh ấy là anh tôi, sao lại không liên quan gì đến tôi?"
"Hắn lại không nhớ cô."
"Vậy anh ấy nhớ được cô chắc?" Tinh Sương nói xong bỗng ngừng lại: "Anh tôi hoàn toàn không quen biết cô, là cô không biết xấu hổ, còn... Anh, anh đánh em làm gì!"
Tinh Sương bị gối đập cho giơ chân, tức giận trừng Tinh Tuyệt.
Cô ta chỉ vào Sơ Tranh: "Cô ta lừa anh đó, trước kia hai người hoàn toàn không quen biết gì nhau, không biết cô ta đã làm gì anh, anh không thể tin tưởng cô ta!"
Tinh Tuyệt lại cầm gối đập.
Tinh Sương: "!!!"
"Em mới là em gái anh đó!"
Tinh Tuyệt cau mày: "Không cho phép em nói cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792588/chuong-2496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.