Bởi vì lời này của Lục Phong Trạch, toàn bộ phòng họp yên tĩnh lại.
Mọi người hai mặt nhìn nhau.
Tinh tổng mất trí nhớ?
Làm sao có thể chứ!
Tinh Tuyệt ngừng bước chân, nghiêng đầu nhìn Lục Phong Trạch, ánh mắt kia trừ lãnh đạm ra thì cũng không có bất kỳ bối rối gì.
"Mất trí nhớ? Lục tổng giám nói đùa gì thế?" Tinh Tuyệt nhếch miệng lên tạo thành một tia cười lạnh, cũng cấp tốc nói ra hai chuyện có liên quan đến Lục tổng giám.
Rõ ràng sắc mặt Lục Phong Trạch trở nên rất khó coi.
Chuyện Tinh Tuyệt nói...
Người trong công ty căn bản không biết nhiều, một chuyện trong đó còn là việc riêng, lúc ấy vừa vặn bị Tinh Tuyệt biết được, còn thuận tay giúp hắn một vấn đề nhỏ.
"Lục tổng giám có thời gian nghe bát quái, còn không bằng suy nghĩ xem nên làm gì để làm tốt công việc của mình đi."
Tinh Tuyệt ném ra câu nói này rồi rời khỏi phòng họp.
Ánh mắt những người khác nhìn Lục Phong Trạch khó tránh khỏi có chút ngờ vực.
Gần đây thời gian Tinh tổng lộ diện ở công ty không tính là nhiều, nhưng cũng không ít.
Nhưng lần nào cũng có thể chuẩn xác nhận ra người đến, cho tới bây giờ chưa từng gọi sai người.
Trừ ít nói hơn lúc trước ra thì không có chỗ nào không đúng cả.
Lục tổng giám nghe được tin tức từ đâu vậy?
Lục Phong Trạch: "..."
Mẹ!
-
Tinh Tuyệt đã ngầm xem cả xấp tư liệu thật dày mấy lần, đương nhiên sẽ không nhận lầm người.
Về phần Lục Phong Trạch...
Hồ Thạc vốn đã có mâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792579/chuong-2487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.