Sơ Tranh cầm tờ giấy kia, đứng ở bên
ngoài tiệm đồ uống nào đó, so sánh với cái logo cực lớn của cửa hàng trên đó.
Trừ phương hướng không giống, thì nhìn thế nào cũng thấy giống nhau mà!
Thứ Diệp Tích trông thấy không phải là túi đựng đồ uống của tiệm người ta đó chứ?
Dù sao với tình huống lúc đó của Diệp Tích, cậu ta vô cùng có khả năng đã phán đoán sai lầm.
Nói không chừng chỉ trùng hợp là người kia mua đồ uống ở đây, sau đó cầm cái túi đó, còn cầm nhầm hướng nữa thì sao?
Sơ Tranh thở ra một hơi, đi vào trong tiệm mua một ly đồ uống, cũng nhận được một cái túi giấy.
Sơ Tranh lật xem túi giấy, mặc dù là thiết kế giản lược, nhưng trừ logo của cửa hàng ra thì vẫn còn có những thứ khác.
Còn cái mà Diệp Tích trông thấy, thì chỉ có lẻ loi trơ trọi một cái logo của cửa hàng, còn lại không có gì nữa cả.
Cho nên vẫn có khác biệt.
Sơ Tranh nhìn trà sữa trong tay... Mua cũng mua rồi, không thể lãng phí!
-
Sơ Tranh đã bảo người máy tra xét các nhãn hiệu từng đăng ký, cửa hàng đồ uống thì có thể tra ra được.
Nhưng quay ngược về thì không thể tra ra được nữa.
"Mi chắc chắn không để lọt chứ." Sơ Tranh vẫn hoài nghi người máy như thường ngày.
"Vậy ngài tự đi mà làm." Người máy hừ một tiếng: "Bảo người ta làm việc lại còn nghi ngờ người ta."
Sơ Tranh ngoài miệng thì nghi ngờ, nhưng cũng không tự đi kiểm tra lại.
Người máy lầu bầu oán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792578/chuong-2486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.