Đi vào bên trong chính là rừng cây, lúc này mưa, đường không dễ đi.
Một thiếu gia như Tinh Tuyệt đã bao giờ đi loại đường như vậy đâu. Cho dù mất trí nhớ, thì hắn cũng bài xích hoàn cảnh như vậy theo bản năng.
Nhưng Tinh Tuyệt nhìn Sơ Tranh phía trước, hít sâu một hơi, chịu đựng khó chịu đuổi theo.
Sơ Tranh một đường đi vào bên trong, đến phía sau đã không có đường nữa.
Dựa theo lời hai bạn học của Diệp Tích nói, thì lúc ấy có lẽ Diệp Tích và Diêu Trúc Duyệt đi vào phía trong này.
"Những sinh vật không biết mà em vừa nói... Là bởi vì em cảm giác được đã gặp phải bọn nó?"
"Không phải cảm giác, bọn nó tồn tại." Sơ Tranh đẩy một mảnh cỏ dại ra, tránh người sang bên cạnh: "Tới đây."
Tinh Tuyệt theo bản năng nhìn xung quanh.
Vừa bị nhét cho một thế giới quan mới, hắn còn cần tiêu hóa một chút.
Lúc này trong rừng có sương mù, tầm mắt không nhìn xa được, tất cả đều mông lung.
Ngay cả người bên cạnh...
Tinh Tuyệt lắc đầu, người vừa rồi còn đứng ở bên cạnh, vậy mà giờ không thấy đâu nữa.
Trong lòng Tinh Tuyệt hơi kinh hãi, nhưng một giây sau cổ tay đã bị người ta bắt được, Sơ Tranh xuất hiện trong tầm mắt hắn lần nữa.
"Vừa rồi anh..."
"Chủ nhân, Linh trị dao động ở đây không yên ổn." Một giọng nói bập bẹ chen vào.
Tinh Tuyệt nhìn về nơi âm thanh truyền tới.
Trong túi của Sơ Tranh có một cái đầu ló ra, ghé vào một bên túi, đôi mắt giống như viên pha lê đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792573/chuong-2481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.