Mấy ngày gần đây Kinh Nam Thành đều có mưa, mưa phùn kéo dài liên tục, rõ ràng là ban ngày mà lại tối tăm mờ mịt giống như ban đêm, cả thành phố đều như phủ thêm một tầng lụa mông lung.
Sơ Tranh cầm người máy bước xuống xe, che một chiếc ô gỗ màu trắng kiểu cổ, đi vào một khu chung cư bên cạnh.
"Là nơi này sao?"
"Đúng thế." Người máy khua khua tứ chi trong không khí: "Ngài buông người ta ra nha."
"Ồ."
Rầm ——
Người máy đập xuống đất.
Người máy lăn trong nước một vòng, bất mãn phàn nàn: "Đáng ghét, người ta ướt rồi!!"
Sơ Tranh: "..."
Mi nói từ ngữ hổ báo cáo chồn gì đấy.
Sơ Tranh vượt qua người máy, đi vào trong tòa chung cư.
Người máy nện bước chân nhỏ ngắn theo sau: "Sao ngài có thể làm vậy với người ta, có còn lương tâm không, chẳng lẽ ta không phải là tiểu khả ái của ngài sao?"
Sơ Tranh không thèm để ý đến người máy lảm nhảm linh tinh, tìm tới căn nhà có bảng số phòng 1304.
Ngón tay thon dài ấn vào chuông cửa, sau đó một cước đá người máy còn đang líu lo không ngừng vào trong góc bên cạnh.
Người máy vừa định mắng, cửa bên kia đã mở ra.
"Tìm ai?"
"Chào cô, đây là nhà của Diêu Trúc Duyệt phải không?"
Người bên trong cửa là phụ nữ, ước chừng bốn mươi tuổi, ăn mặc đơn giản, không hề trang điểm, sắc mặt tràn đầy mệt mỏi.
Người phụ nữ nhíu mày, quan sát Sơ Tranh mấy lần, có chút cảnh giác: "Cô là?"
Sơ Tranh: "Tôi có một số việc muốn xác nhận với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792572/chuong-2480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.