"Tại sao anh không nói chuyện?"
Sơ Tranh nói hồi lâu, Ứng Chiếu đều không hề đáp lại.
Cô dùng một tay đè bả vai Ứng Chiếu lại, lật người qua, đè trên máy giặt.
Hai tay Ứng Chiếu còn dính đầy bong bóng xà phòng, sợ dính vào người Sơ Tranh, bị ép giơ cao: "Chúng ta như vậy quá nhanh rồi."
"Nhanh chỗ nào? Mấy tháng rồi đấy!" Sơ Tranh không hề cảm thấy nhanh tí nào.
Ứng Chiếu: "..."
Ứng Chiếu hít sâu, không tranh luận với Sơ Tranh: "Anh... Anh sẽ suy nghĩ thật kỹ. Em thả anh ra trước đi, anh đang giặt quần áo mà."
Sơ Tranh ngược lại cũng buông hắn ra.
Nhưng trước khi buông hắn ra, đã hung hăng bắt nạt người một lần.
-
"Anh định nói chuyện với Mục Tấn Nhiên."
Đại khái là Ứng Chiếu đã suy nghĩ rất lâu, nói cho Sơ Tranh nghe suy nghĩ của hắn.
"Tùy anh." Sơ Tranh không để ý: "Anh muốn làm gì thì làm cái đó."
Ứng Chiếu liếc nhìn cô một cái, nở một nụ cười.
Cô luôn luôn nói "Anh muốn làm gì thì làm cái đó, anh vui là tốt rồi", chính vì có cô ở sau lưng ủng hộ, nên Ứng Chiếu mới cảm thấy mình có lực lượng.
Ứng Chiếu hẹn Mục Tấn Nhiên gặp mặt.
"Tôi không thể đưa bảo bảo cho Mục tiên sinh nuôi dưỡng, nhưng Mục tiên sinh có thể sử dụng quyền lợi của cha ruột, tôi đã viết ra một phần hợp đồng, Mục tiên sinh có thể đọc xem sao."
Ứng Chiếu đưa hợp đồng cho Mục Tấn Nhiên.
Mục Tấn Nhiên hơi trầm mặc, lật hợp đồng ra xem điều khoản trong đó.
Hắn ta có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792562/chuong-2470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.