Ti Tàng lại giày vò hai ngày, TV và loa trí năng đều giày vò đến không có ý nghĩa.
Cuối cùng nghĩ tới nghĩ lui, bưng tư thái của Yêu vương đồng ý với lời Sơ Tranh.
Nếu mà ở Yêu giới, hắn có thể tùy hứng nói loại lời như "mặc kệ ngươi dùng cách gì, ta chỉ muốn nhìn thấy đồ vật".
Nhưng vấn đề là hắn không ở Yêu giới.
Hắn gặp phải nhân loại này...
Một lời khó nói hết.
Không phải chỉ là làm việc thôi sao?
Hắn còn có thể bị một nhân loại xem thường à?!
Yêu vương làm gì cũng tuyệt nhất! Tuyệt nhất!
Sơ Tranh bảo hắn bắt đầu từ rửa bát.
Ti Tàng ăn cơm tối xong, hùng hổ thu dọn bát đũa đưa vào phòng bếp, còn chưa rửa thì Sơ Tranh đã nghe thấy tiếng bát vỡ.
Sơ Tranh tựa ở cạnh cửa: "Làm vỡ trừ tiền lương."
Ti Tàng còn chưa kịp giấu "thi thể" táo bạo muốn ném bát.
Sơ Tranh nhẹ nhàng nhắc nhở: "Trừ tiền lương."
Ti Tàng: "..."
Ti Tàng trầm mặt đuổi Sơ Tranh ra ngoài.
"Vương, cái này hình như không cần..." Đồ Lăng Thú ngồi xổm trên bếp, còn chưa nói hết lời, Ti Tàng đã đổ không ít nước rửa bát xuống.
"Câm miệng! Bản vương không biết sao?" Hắn đã trông thấy Sơ Tranh đổ thứ này rồi!!
"..."
Đồ Lăng Thú nhìn Ti Tàng càng rửa càng ra nhiều bọt, quay người nhảy xuống, rời khỏi phòng bếp, để tránh lát nữa lại gặp tai họa.
Trong phòng bếp thỉnh thoảng truyền đến tiếng đổ vỡ.
Sơ Tranh đỡ trán, may mà đồ Ti Tàng dùng là bạc, rơi không vỡ.
Xem ra cô cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792450/chuong-2357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.