Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Ngày hôm sau Sơ Tranh đi học cùng Ấn Bạch, bạn học trong phòng học đều sắp điên rồi.
Bạn học học cùng lớp đột nhiên biến thành mỹ thiếu niên thì cũng thôi đi, mỹ thiếu niên còn có chủ rồi!!
Nhân sinh đại khái chính là lên lên xuống xuống xuống xuống xuống xuống...
Lúc vào học Sơ Tranh gần như chẳng nghe giảng gì, một tay chống cằm, một hồi thì nhìn giáo viên, một hồi lại nhìn Ấn Bạch đang nghiêm túc nghe giảng.
Thiếu niên bị Sơ Tranh nhìn đến phát ngại, hơi dời sang phía cô: "Cô nhìn tôi làm gì?"
"Trừ anh thì tôi còn có thể nhìn ai nữa?" Thẻ người tốt đẹp như vậy à! Không nhìn thêm thì thua thiệt cho ta à.
Ấn Bạch đỏ mặt: "Nghe giảng."
Sơ Tranh cực kỳ qua loa: "Đang nghe."
"..."
Lừa gạt ai chứ.
Mười phút thì đã nhìn hắn mất chín phút rồi.
Vành tai Ấn Bạch phiếm hồng, vội vàng quay về, nghiêm túc nghe giảng, vất vả lắm mới chịu đựng được đến khi tan học, Ấn Bạch cũng thở phào.
"Cô có hiểu bài không?" Hắn chủ động tới gần Sơ Tranh, hỏi cô nội dung vừa rồi giảng: "Nếu như không hiểu thì tôi có thể giảng lại cho cô."
"Hiểu..." Sơ Tranh hơi dừng lại: "Anh định giảng cho tôi ở đâu?"
"Ừm... Nhà, nhà tôi đi." Ấn Bạch nói xong lại lắc đầu: "Không được, có thể mẹ tôi sẽ về."
"Không bằng..." Sơ Tranh tiến đến bên tai hắn.
Ấn Bạch đầu tiên là mờ mịt, một lát sau chỉ còn lại xấu hổ.
Hắn gấp sách vở lại, vội vàng rời khỏi phòng học.
Còn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792414/chuong-2321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.