Từng chữ tách ra Vân Hương đều hiểu, nhưng tổ hợp lại với nhau sao nàng ta lại hoàn toàn nghe không hiểu nhỉ.
Nhưng Vân Hương dù sao cũng là một pháo hôi tận tụy, rất nhanh liền trấn định lại.
"Tại sao không có lực uy hiếp? Nhu tiểu thư được điện hạ sủng ái, ngài ghen ghét..."
"Thì làm sao, Tam điện hạ dám để cho Chân Nhu ngồi vào vị trí này của ta, hay là Tam điện hạ dám nâng phân vị cho Chân Nhu?"
Vân Hương: "..."
Trường Tôn Hành: "..."
Trường Tôn Hành đều không dám.
Lúc trước khi thành hôn, Yến Khâm đã cảnh cáo gã.
Thân là Hoàng tử, bị một thần tử cảnh cáo đã đủ mất mặt.
Nhưng càng mất mặt hơn chính là, gã thật sự không dám...
Trong lòng Vân Hương hoảng đến không được, miễn cưỡng chống đỡ thân thể: "Ngài... Ngài chính là ghen ghét Nhu tiểu thư được điện hạ sủng ái, sợ ngày nào đó Nhu tiểu thư sẽ thay thế ngài. Ngài còn nói..."
Trường Tôn Hành: "Nàng còn nói cái gì?"
Vân Hương rụt cổ lại, sợ xanh mặt lại: "Nói muốn làm cho Nhu tiểu thư chết không yên lành."
Sắc mặt Trường Tôn Hành trầm xuống, lửa giận càng bay lên ngập trời: "Yến Sơ Tranh, ngươi còn gì để nói nữa không? Ngươi..."
"Tam điện hạ." Sơ Tranh không nóng không vội kêu một tiếng.
Trường Tôn Hành vốn muốn nổi giận, nhưng đối đầu với ánh mắt bình tĩnh của Sơ Tranh, thế mà cũng yên lặng xuống theo.
"Bây giờ chỉ là lời nói từ một phía của nàng ta, ngươi có chứng cứ khác không? Nếu như không có mà ngươi đã đến đây hưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792094/chuong-2001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.