Sau khi Sư Dịch đến, Sơ Tranh căn bản không hề gặp được hắn.
Nếu như không phải mỗi lần gọi hắn, hắn sẽ đột nhiên xuất hiện, Sơ Tranh cũng hoài nghi người này chểnh mảng công việc.
Năng lực ẩn tàng của Sư Dịch có thể xưng là tuyệt nhất.
"Tiểu thư, nếu như không có việc gì, thì không nên tùy tiện gọi ta ra." Sư Dịch kính cẩn đứng cách xa Sơ Tranh 7, 8 mét, bộ dạng phục tùng rũ mắt xuống, thái độ có chút ôn thuận.
Nhưng mà đây chính là thẻ người tốt hắc hóa.
Có thể ôn thuận nổi?
Sơ Tranh không tin.
"Giúp ta lấy sách tới đây." Sơ Tranh đúng lý hợp tình chỉ vào sách trên bàn.
Sư Dịch: "..."
Sư Dịch nắm thật chặt kiếm trong tay, đi đến bên bàn, ánh mắt liếc qua quét đến tên sách, « Sử ký ».
Sư Dịch đưa sách cho Sơ Tranh, lui lại mấy bước giữ một khoảng cách với Sơ Tranh.
"Tiểu thư còn có chuyện gì không?" Sư Dịch muốn đi.
"Không có chuyện gì." Sơ Tranh hững hờ lật sách.
"Vậy ta..."
"Đứng chỗ ấy."
"???" Sư Dịch nhíu mày: "Tiểu thư, thế này không tốt lắm."
"Trong Cẩm Tú Các sẽ không ai nhiều lời." Ngữ điệu của Sơ Tranh lạnh nhạt, lộ ra một cỗ tự tin: "Cũng không ai dám tự tiện xông vào Cẩm Tú Các."
Rầm!
"Yến Sơ Tranh!" Tiếng quát lớn từ bên ngoài truyền vào, một tiếng "rầm" kia, rõ ràng là tiếng đạp cửa.
Sư Dịch: "..."
Sơ Tranh: "..."
Vả mặt đến nhanh như vòi rồng.
Ta nói đây là ngoài ý muốn mi tin không?
Sư Dịch hiển nhiên không tin, hắn nhảy người lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792093/chuong-2000.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.