Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh không quan tâm sau đó Cố Ngự điều tra thế nào, cô đã đưa đến đây, nếu hắn còn không tra ra được, vậy còn không bằng để hắn hắc hóa cho rồi.
Sơ Tranh phát giác được bầu không khí có chút khẩn trương, bên cạnh Cố Ngự cũng nhiều hơn không ít người.
-
"Cố Ngự! Là Cố Ngự a a a!!"
"Ở đâu?"
"Ở bên ngoài đấy!"
Trong lúc Sơ Tranh nghỉ ngơi khi quay phim, đột nhiên có tiếng người kích động truyền vào, hai chữ Cố Ngự này phá lệ chói tai.
Cô ngồi ở phía xa, nhìn sang bên kia một chút, không có ý định nhúc nhích.
Chỉ qua mấy phút, Cố Ngự liền đi từ bên ngoài vào, đằng sau đi theo không ít người, ai cũng kích động đến sắp ngất.
Cố Ngự bị cản ở bên ngoài một hồi lâu, thoát thân tiến vào bên trong.
Trong này có người trông coi, những người kia không vào được, đứng ở bên ngoài không chịu đi, rướn cổ lên nhìn vào bên trong.
Cố Ngự sải bước đi đến trước mặt Sơ Tranh: "Em ngồi thoải mái quá nhỉ."
Trông thấy hắn tới, cũng không có chút phản ứng nào.
Sơ Tranh nhíu mày: "Đến thăm ban?"
"Không được?"
"Hiếm lạ." Sơ Tranh nói thầm một tiếng, thẻ người tốt có bao giờ chủ động tới thăm ban đâu? Trước đó đều là bị Cố lão phu nhân ép.
Cố Ngự híp mắt lại: "Em nói cái gì?"
Sơ Tranh một mặt đứng đắn: "Em nói chuyện?"
Cố Ngự: "..."
Cố Ngự lười so đo với cô: "Phòng nghỉ của em ở đâu?"
Không ít người trong đoàn làm phim đều đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791933/chuong-1840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.