Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Cố Ngự nhìn bình luận kia, lạnh a một tiếng, hắn sẽ không tha thứ đâu!
"Cố tổng, đã chuẩn bị kỹ càng rồi, tùy thời có thể xuất phát." Trợ lý gõ cửa tiến vào, nhắc nhở Cố Ngự có thể xuất phát.
Cố Ngự tắt điện thoại di động, ngón tay sờ đến kim cương trên thành ghế, đầu ngón tay cọ xát mấy lần, chậm chạp đứng dậy: "Đi thôi."
Ngày hôm nay hắn có một cuộc đàm phán rất quan trọng.
Nếu như đàm phán thành công, sẽ làm cho cả tập đoàn nâng cao một bước.
Ong ong ong ——
Cố Ngự nhìn điện thoại một chút, nhíu mày: "Sao thế?"
"Sơ Tranh có ở chỗ cậu không?" Giọng nói sốt ruột của người đại diện truyền tới.
"Không có."
"Vậy cô ấy đi đâu rồi!" Người đại diện ở bên kia phát điên: "Bên này hoạt động sắp bắt đầu đến nơi rồi, cô ấy lại không thấy đâu!"
"Anh trông coi người mà còn chạy đến hỏi tôi à?" Trông coi người cũng không trông cho tốt, cần anh ta làm gì!
"..."
Cô ấy không có việc gì cứ thích chạy đến chỗ cậu, trách tôi à?
Cố Ngự cúp điện thoại, gọi điện thoại cho Sơ Tranh.
Nhưng người nghe cũng không phải là Sơ Tranh, giọng nói này... Là quản gia của nhà cũ.
"Thiếu gia, thiếu phu nhân đang uống trà với lão phu nhân, ngài có chuyện gì không?"
Mi tâm Cố Ngự cuồng loạn: "Sao cô ấy lại đến nhà cũ rồi?"
Quản gia: "Thiếu phu nhân nghe nói lão phu nhân thích tranh, cho nên mang mấy bức tranh tới."
"Chú bảo cô ấy nghe máy đi."
Quản gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791932/chuong-1839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.