Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh cũng không để ý, đợi cô đi đến tầng hai, mới nhớ tới một vấn đề.
Cố Ngự ở phòng nào?
Sơ Tranh lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Cố Ngự: "Anh ở phòng nào?"
Cố Ngự kỳ quái vì sao Sơ Tranh lại gọi điện thoại cho mình: "Tôi ở dưới lầu, cô tìm tôi làm gì?"
"Không phải anh muốn thay quần áo à?"
"Tôi thay quần áo làm gì?" Cố Ngự không hiểu thấu, sau đó cảnh cáo cô: "Cô đừng có rảnh rỗi mà đi gây sự nhé."
Sơ Tranh: "..."
Trong điện thoại di động truyền đến tiếng tút tút, Sơ Tranh trầm mặc nhìn quần áo trong tay, cho nên vì sao người hầu phải lừa cô đưa đến?
Sơ Tranh tùy tiện ném quần áo tới bên cạnh, quay người xuống lầu, tìm kiếm người hầu vừa rồi trong đám người.
Cô rất nhanh tìm được người hầu kia, bưng ly rượu, điềm nhiên như không có việc gì ngang nhiên xông qua.
"Cái này lát nữa đặt ở bên kia, đừng làm sai, thông minh linh động lên chút đi..."
Người hầu vừa phân phó, vừa quay người, người đứng phía sau làm người hầu giật mình: "Tần... Tần tiểu thư?"
-
Mười phút sau.
Phòng chứa đồ.
Người hầu ôm đầu ngồi xổm dưới đất, sắc mặt trắng bệch, thân thể run thành cái sàng.
"Ý của cô là, Kiều Vi bảo cô làm như vậy?"
"Vâng... Vâng...." Người hầu liên tục gật đầu.
"Cô ta muốn làm gì?"
"Không... Không biết..." Người hầu run rẩy lắc đầu, khóc không ra nước mắt: "Tần tiểu thư, tôi thật sự không biết."
Sơ Tranh cúi đầu nhìn người hầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791903/chuong-1810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.