Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh xém chút bị Liễu Hàm San đánh chết, cô chạy nhanh như chớp, tâm tình phức tạp sửa sang lại quần áo.
Chủ ý này của cô có chỗ nào không tốt?
Thật là!
Sơ Tranh mệt cả tâm trở lại chung cư, dì bảo mẫu đang thu dọn phòng khách.
Từ sau khi Cận Hưu bị phát hiện, Sơ Tranh đã bảo dì bảo mẫu về làm việc.
"Sơ Sơ, cháu về rồi?"
"Vâng."
"Tiên sinh cũng về rồi, vừa rồi dì thấy hình như cậu ấy không khỏe, đi lên lầu rồi." Dì nói với Sơ Tranh: "Cháu có lên xem một chút không."
Sơ Tranh: "..."
Sơ Tranh đi lên lầu xem Cận Hưu.
Người đàn ông chôn mình trong chăn, đôi chân dài lộ ra bên ngoài.
"Cận Hưu, ngã bệnh?" Sơ Tranh đẩy hắn một cái.
Người đàn ông ậm ờ lên tiếng, Sơ Tranh ngồi xuống, giơ tay sờ trán hắn.
Trên trán Cận Hưu có chút mồ hôi, ẩm ướt, nhiệt độ nóng hổi.
Cận Hưu đại khái là ý thức được Sơ Tranh trở về, đột nhiên cọ đến chỗ cô, tìm vị trí dễ chịu nằm.
"Bạn nhỏ..."
Hắn thì thầm một tiếng, sau đó không có động tĩnh gì nữa.
"Đi bệnh viện không?"
"Cận Hưu?"
Sơ Tranh gọi vài tiếng Cận Hưu cũng không để ý tới cô, Sơ Tranh kéo người ra, đi xuống lầu tìm thuốc cảm.
Cận Hưu sốt đến mơ mơ màng màng uống thuốc, đến tối mới đỡ sốt một chút, nhưng người vẫn còn hơi mệt mỏi.
"Bạn nhỏ."
Cận Hưu tỉnh lại tìm Sơ Tranh.
"Thế nào rồi?" Sơ Tranh đi từ bên cạnh tới, sờ trán hắn: "Vẫn còn không thoải mái?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791579/chuong-1486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.