Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Khụ..."
Cận Hưu hắng giọng một cái.
"Không thoải mái?"
"..." Cận Hưu để điện thoại di động xuống, hơi nghiêng người: "Bảo bảo, anh hỏi em một vấn đề."
"Hỏi."
Thần sắc Cận Hưu có chút nghiêm túc: "Chuyện của Doãn Tu Dương, có phải là em làm không?"
Thần sắc Sơ Tranh không có bất kỳ biến hóa nào, trấn định hỏi hắn: "Chuyện gì của Doãn Tu Dương?"
"Chuyện của công ty."
Sơ Tranh lắc đầu phủ nhận: "Không phải."
Cận Hưu muốn nhìn ra chút gì đó từ trên mặt Sơ Tranh, nhưng đáng tiếc nhìn nửa ngày, cũng không nhìn ra bất cứ dị thường gì.
Là hắn suy nghĩ nhiều sao?
Nhưng luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng...
"Anh hận hắn không?" Sơ Tranh đột nhiên hỏi hắn.
"Hận chứ." Thanh âm Cận Hưu trầm thấp: "Cho tới bây giờ anh cũng không biết, trong lòng cậu ta, hóa ra nhiều năm nay luôn nghĩ như thế."
Khi phá sản, hắn đã đi tìm Doãn Tu Dương.
Hắn coi gã là anh em tốt, ai biết đáy lòng người ta căn bản không nghĩ như vậy.
Nhưng hắn thật tâm coi gã thành bạn bè, thành anh em...
Lòng người chính là như vậy, bạn chân tình không nhất định có thể đổi về chân tình.
Sơ Tranh giơ tay cầm lấy tay hắn, nhẹ nhàng nhéo một cái: "Về sau có em."
Sự buồn bã dưới đáy lòng Cận Hưu bị quét sạch sành sanh: "Cảm ơn bạn nhỏ nhà anh."
"Anh chân tình cảm ơn em sao?"
"Chân tình." Cận Hưu nói: "Nếu không thì móc ra cho bạn nhỏ nhìn một cái nhé?"
"Vậy không phải anh sẽ chết sao." Ngẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791578/chuong-1485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.