Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Trên người Sơ Tranh đều viết to mấy chữ khó chịu, ngay cả bối cảnh xung quanh cũng có hai chữ khó chịu to đùng đang lắc lư.
Phải nghĩ cách để lấy được người tới tay đã...
Bất kể hắn có ánh trăng sáng ánh trăng tối gì, tiến vào cửa nhà ta, chính là người của ta.
Sơ Tranh suy nghĩ xem đánh gãy chân giam lại mới tốt, hay là giam lại đánh gãy chân tốt hơn... Nếu có thể mang thai thì tốt hơn, trên TV đều nói mang thai là không thể chạy nữa nha.
【...】 Tiểu tỷ tỷ, cô dám đưa độc thoại nội tâm của cô ra cho thẻ người tốt nhìn không! Cô mẹ nó toàn suy nghĩ những chuyện loạn thất bát tao phát rồ đạo đức luân hãm gì vậy! Mời cô nghiêm túc làm người!!
-
Hôm sau.
Sơ Tranh mặc đồ mặc ở nhà rộng rãi ra, trước tiên gõ gõ cửa phòng Cận Hưu.
Gõ nửa ngày cũng không có ai mở.
Sơ Tranh vừa định đẩy cửa ra đi vào, nhưng ngẫm lại thẻ người tốt rất thảm, cũng có thể người ta đang trốn trong chăn khóc thì sao?
Hay là cô không vào đi, bằng không thì còn phải an ủi hắn nữa.
Loại chuyện như an ủi này, đối với đại lão mà nói là quá khó.
Sơ Tranh đi xuống lầu, đợi đến sắp giữa trưa Cận Hưu mới xuống lầu.
"Chào buổi sáng."
Sơ Tranh ngồi trên ghế sofa, mặt không cảm xúc nói: "Không còn sớm nữa."
Đã sắp đến giờ ăn cơm trưa, còn chào buổi sáng cái gì chứ?
Sơ Tranh quay đầu nhìn hắn: "Anh khóc xong rồi?"
"??"
Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791556/chuong-1463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.