Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Người lớn nhà tôi dạy tôi làm người tốt."
Ngày hôm nay cũng đang cố gắng làm người tốt đó!
Cận Hưu hất tay cô xuống: "Cô thật sự muốn chứa chấp tôi?"
Sơ Tranh nghiêm khuôn mặt nhỏ, nghiêm túc lại nghiêm túc: "Nhìn tôi giống đang nói đùa?"
"Vậy cô đừng hối hận."
"Tôi chưa bao giờ hối hận."
-
Xe dừng lại bên ngoài chung cư, Sơ Tranh ra hiệu Cận Hưu xuống xe.
Cận Hưu quan sát hoàn cảnh xung quanh, hỏi cô gái đứng bên cạnh: "Cô ở đây?"
Sơ Tranh: "Ngẫu nhiên ở."
"Tôi cũng có một căn nhà ở đây."
Đáy lòng Sơ Tranh hơi lộp bộp một chút, còn chưa lộp bộp xong, thì lại nghe Cận Hưu nói: "Bị niêm phong rồi."
"Niêm phong rất tốt." Sơ Tranh lén lút vỗ vỗ ngực, làm ta sợ muốn chết, còn tưởng rằng thẻ người tốt tới tay lại muốn bay mất chứ.
Con ngươi Cận Hưu khẽ híp một cái.
Trên xe cô đổi giọng rất nhanh, nhưng lần này cũng không thể là hắn nghe nhầm chứ?
"Cô giống như rất vui mừng vì tôi phá sản?"
"..."
Sơ Tranh xém chút đã phun ra hai chữ "đúng thế".
Cô nuốt hai chữ kia về: "Không có. Tôi không phải loại người như vậy!"
Làm một người nối nghiệp của chủ nghĩa xã hội, tại sao có thể có suy nghĩ như vậy chứ? Ta không có!
Cận Hưu: "..."
-
Cận Hưu đi theo Sơ Tranh vào chung cư.
Sau khi vào thang máy, ánh sáng sáng lên.
Lúc này Cận Hưu mới hoàn toàn thấy rõ cô gái nhặt mình từ trên đường về.
Lễ phục khiêm tốn thanh lịch phác hoạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791555/chuong-1462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.