Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Mắc mớ gì tới cô."
Tâm tình Sơ Tranh không tốt, trực tiếp đi vào trong trường học.
"Đúng là chuyện không liên quan đến tôi, dù sao tôi cũng sẽ không đến mức không có tự ái như cô, Bùi tiên sinh đã lớn tuổi như vậy..."
Đỗ Hạ ngăn cô lại, con ngươi Sơ Tranh khẽ híp một cái, túm lấy Đỗ Hạ quật ngã xuống đất.
"A!"
Học sinh ở cổng trường dồn dập kinh hô, cũng cấp tốc lui lại.
Tiếng rống giận dữ của chủ nhiệm giáo dục từ bên trong truyền ra: "Làm gì đấy!!"
Sơ Tranh: "..."
Bình tĩnh bình tĩnh!
Xúc động là ma quỷ!!
Ta không nên đi cổng trường!!
Chủ nhiệm giáo dục có thù với ta sao?
Chủ nhiệm giáo dục chạy tới, tròng mắt đã trừng đến sắp rớt ra ngoài: "Bạn học Nhan Sơ Tranh, em làm gì thế!! Sao có thể đánh bạn học trong trường học!"
Sơ Tranh: "Chủ nhiệm, em không có."
"Tôi tận mắt nhìn thấy em còn nói không có?" Chủ nhiệm giáo dục tức giận: "Còn không buông ra cho tôi!"
Sơ Tranh buông Đỗ Hạ ra, Đỗ Hạ vừa đổi quần áo mới, ngồi dưới đất cọ ra không ít tro bụi và một chút vết bẩn.
Sắc mặt Đỗ Hạ khó coi đứng lên.
Sơ Tranh rất là đúng lý hợp tình phủ nhận: "Chủ nhiệm, bây giờ em ở phía ngoài trường học."
Chủ nhiệm giáo dục nhìn nơi Sơ Tranh đứng một chút, thần sắc đổi tới đổi lui, chỉ vào Sơ Tranh, nửa ngày cũng không nói được chữ nào.
"Đánh người mà còn lý luận!" Chủ nhiệm giáo dục tức giận đến dựng râu trừng mắt: "Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791411/chuong-1318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.