Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Chàng lắm lời với hắn như thế làm gì."
Sơ Tranh đơn giản thô bạo hơn nhiều, bảo Tuyên Ảnh mở kết giới ra, cô khua khua mấy cái trói Hà Thần về nguyên hình.
Tuyên Ảnh: "..."
Hà Thần: "..."
Hà Thần kịp phản ứng trước, rống lên với Sơ Tranh.
"Ta là Thần, tội giết Thần người gánh chịu nổi không?"
Sơ Tranh đặt Hà Thần trên thớt, đúng lý hợp tình nói: "Ngươi nên rõ ràng, bây giờ pháp tắc thiên địa chính là muốn ngươi chết, ta đây là thay trời hành đạo, pháp tắc thiên địa nói không chừng còn phải cảm ơn ta."
Hà Thần: "..."
Đúng vậy.
Bây giờ không phải là thời đại chư thần thịnh hành nữa.
Bây giờ Thần phải trốn trốn tránh tránh, giống như chó nhà có tang.
Sơ Tranh dùng cách đè cá đè Hà Thần lại, rút từ bên cạnh ra một con dao phay, "ầm" một tiếng chém vào râu ria của Hà Thần.
Râu ria của Hà Thần cũng không đứt.
Hà Thần cười to: "Ha ha ha, ta là Thần, đồ vật bình thường không gây thương tổn cho ta được!!"
Con ngươi Sơ Tranh khẽ híp một cái, cổ tay khẽ đảo, ngân mang hội tụ thành một con dao phay màu bạc mới tinh trong tay cô.
Vung lên, hạ xuống.
Cạch.
Râu ria theo tiếng mà đứt.
Tiếng cười to của Hà Thần bỗng nhiên biến mất.
Đại lão bày râu ria ra trước mặt gã: "Nhìn, đứt rồi đây."
Tuyên Ảnh: "..."
Hắn thở ra một hơi.
Tiểu nha đầu này cũng quá hung tàn.
Sơ Tranh chém đứt râu ria Hà Thần, lại rút dao phay ra, vỗ vỗ đầu gã:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791378/chuong-1285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.