Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Trưởng công chúa Bắc Hải...
Đầu Tuyên Ảnh lại bắt đầu đau.
"Tuyên Ảnh, ngươi phải bắt hắn trở lại..."
Trong đầu Tuyên Ảnh đột nhiên hiện lên câu nói này, bắt ai? Trưởng công chúa Bắc Hải?
Vì sao?
Nghĩ không ra, đau quá...
Tuyên Ảnh đột nhiên lọt vào một vòng ôm ấm áp, giọng nói nhẹ nhàng chậm chạp rơi vào bên tai, giống như mang theo lực lượng yên ổn.
"Đừng suy nghĩ."
Sơ Tranh vuốt phía sau lưng hắn, hạ thấp thanh âm trấn an hắn.
Không biết là Tuyên Ảnh vô cùng đau đớn, hay là thế nào, chủ động giơ tay ôm lấy eo cô, chôn mặt ở bụng cô.
Tuyên Ảnh tỉnh táo lại, hắn vẫn đang bị Sơ Tranh ôm, tư thế của hai người thân mật không nói ra được.
Nơi da thịt chạm nhau, ấm áp chậm chạp lưu truyền tới, giống như có thể làm cho thân thể băng lãnh của hắn, có được một tia ấm áp.
Trong một nháy mắt như thế, Tuyên Ảnh nghĩ, cứ như vậy... cứ vậy, trầm luân trong ấm áp kia.
Ý nghĩ này xuất hiện đột ngột, không có dấu hiệu nào, lại khiến Tuyên Ảnh không muốn phản kháng.
Không đúng!
Tuyên Ảnh bỗng nhiên lui về phía sau, đẩy Sơ Tranh ra, cả người ngã ngồi trên giường êm khắc hoa.
"Ngươi vừa làm gì với ta?" Tại sao hắn có thể có ý nghĩ như vậy, tuyệt đối không thể!
Sơ Tranh có chút mờ mịt, nhưng trên mặt không lộ ra gì, nhàn nhạt nói: "Chỉ ôm ngươi."
Tuyên Ảnh cực nhanh kiểm tra thân thể một lần, không phát hiện dị thường, chỉ đành nói: "Nam nữ thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791368/chuong-1275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.