Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Đợi tình huống của cô ấy ổn định lại, anh sẽ nói chia tay với cô ấy được không?"
Mục Khả Khả thở dài, đột nhiên lại nhớ tới cái gì đó, đưa điện thoại di động cho hắn ta xem: "Anh xem, vừa rồi em tìm hiểu một chút, tên của nơi đưa đồ ăn đến cho cô ta là khách sạn năm sao, từng ấy phải tốn bao nhiêu tiền chứ?"
Hàn Tĩnh nhìn điện thoại một chút.
Phía trên có hình ảnh của khách sạn, còn có tư liệu của nhà hàng khách sạn.
Những thứ này chỉ cần nhìn hình ảnh là đã biết giá cả không hề nhỏ.
Mục Khả Khả nói: "Chú thím khổ cực như vậy, cô ta không đau lòng chút nào, còn cả ngày lãng phí như thế..."
Trước đó Hàn Tĩnh bị Sơ Tranh mắng cho một câu "tiêu tiền nhà anh à", đáy lòng mặc dù cũng cảm thấy quá phô trương lãng phí, nhưng cũng không nói gì.
"Ngẫu nhiên một hai lần cũng không sao, em đừng nóng giận, đến, cười một cái nào."
Mục Khả Khả bĩu môi: "Vậy anh hôn em một cái."
"Đây là bệnh viện."
"Lúc này có ai đâu."
Mục Khả Khả nháo đến Hàn Tĩnh không có cách nào, nhìn hai bên một chút, không có người nào, cúi đầu hôn cô ta một cái.
Đinh ——
Thang máy không thường dùng bên cạnh mở ra, bác sĩ thân hình cao lớn đi từ trong thang máy ra, Mục Khả Khả và Hàn Tĩnh giống như bị chấn kinh tách ra.
Bác sĩ đeo khẩu trang, cúi đầu nghe điện thoại, có thể là phát hiện có người, ánh mắt liếc qua quét về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791239/chuong-1146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.