Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Chàng muốn ở bên ta sao?"
Bên tai Minh Tiện đột nhiên vang lên câu nói này, đầu ngón tay run lên, sau đó đáy lòng cũng nổi lên trận trận đau đớn.
Giống như đạp hụt rơi xuống vách núi, cho là phải chết không nghi ngờ, lại đột nhiên rơi vào đám mây.
Toàn bộ thế giới đều an tĩnh lại, hắn giống như trở lại trên biển, trên bầu trời màu xanh đậm, đầy sao như dệt, sóng biển nâng bọn họ chập trùng lên xuống, bên tai chỉ có tiếng hít thở của đối phương.
Hắn nói: "Muốn."
"Vậy thì hãy ở yên bên cạnh ta." Sơ Tranh rút tờ giấy đi: "Lần trước chàng làm sao hạ dược ta?"
Chủ đề của Sơ Tranh xoay chuyển quá nhanh, Minh Tiện có chút không theo kịp.
"Chính... chính là..." Minh Tiện mập mờ nói một câu, không dám nhìn vào mắt Sơ Tranh: "Ta đã sớm ăn thuốc giải."
Sơ Tranh nhớ tới mấy cái bình kỳ kỳ quái quái trên người Minh Tiện, ngay cả kiếm cô cũng không lấy đi, tất nhiên không thu những thứ kia của hắn.
"Chúng ta hòa nhau." Minh Tiện cướp lời trước khi Sơ Tranh nói, quyết định xong chuyện này: "Nàng không thể tức giận."
Sơ Tranh đang muốn truy cứu, nghe vậy quả nhiên dừng lại.
Sơ Tranh tức giận đè người lên trên giường, để hắn nằm xuống.
Minh Tiện kéo cô: "Có phải ta rất ích kỷ không, biết rõ thời gian còn lại của mình không nhiều, còn muốn kéo nàng vào."
"Chàng đừng tiếp tục lén ta ra ngoài làm loạn, chàng ích kỷ kéo ta thế nào ta cũng đi." Hai tay Sơ Tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791225/chuong-1132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.