Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Minh Tiện ngồi xuống, nhìn qua mặt biển vô biên vô tận.
Sơ Tranh đột nhiên ngồi xổm xuống, tầm mắt giao nhau với ánh mắt hắn, Minh Tiện mất tự nhiên muốn dời ánh mắt, lại bị người một tay nắm cằm, khiến cho hắn không thể dời đi.
Minh Tiện tức giận trừng cô.
"Ta mặc kệ ngươi tin hay không, hạ độc không phải ý của ta, cũng không phải vì tên chó chết Lương Huyên kia."
Nộ khí của Minh Tiện không giảm: "Vậy thì vì cái gì?"
Chính hắn cũng không biết vì sao lại tức giận.
Nhưng chính là tức giận.
Nghĩ đến lời Lương Huyên nói, hắn liền không nhịn được...
"Nói thế này đi, trước khi chúng ta nhảy núi, ngươi đối với ta có tình cảm khác không?"
"Ai có tình cảm với ngươi!" Minh Tiện giống như con mèo bị giẫm trúng đuôi, cả người đều nổ tung.
"Không có thì ngươi kích động như vậy làm gì."
"..."
Trên mặt Minh Tiện đột nhiên nóng hừng hực, có phẫn nộ cũng có bị làm xấu hổ.
Sát khí trên thân Minh Tiện đột nhiên tràn ra, cố gắng bày ra tư thế đại ma đầu: "Ngươi mạo phạm ta, ta không thể tức giận?"
"Mạo phạm? Là như thế này, hay là thế này?" Nụ hôn mềm mại của Sơ Tranh rơi xuống, toàn bộ thân thể Minh Tiện cơ hồ đều bị cô khống chế, không thể động đậy.
Minh Tiện tức giận đến đỏ mắt, sát khí trên thân cực kỳ không ổn định, giống một ma đầu bị khi phụ đến đường cùng, đầy bụng ủy khuất không có chỗ phát, muốn khóc.
Đương nhiên Minh Tiện không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791209/chuong-1116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.