Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Đáy lòng Tạ Uyển Uyển cho rằng như thế.
Người xung quanh ồn ào, Tạ Uyển Uyển ngoài miệng bảo bọn đừng làm quá, nhưng trên mặt lại có ý cười.
Nhân viên công tác bên kia đi về phía bên này.
Tạ Uyển Uyển bị đồng bạn đẩy ra ngoài.
Nụ cười trên mặt Tạ Uyển Uyển càng thêm xán lạn hơn.
Nhưng mà...
Nhân viên công tác vòng qua cô ta.
Tràng diện đột nhiên an tĩnh lại.
Nụ cười trên mặt Tạ Uyển Uyển cứng đờ.
Không phải tặng cho cô ta?
Tạ Uyển Uyển cứng đờ tại chỗ, động cũng không được, mà bất động cũng không xong.
Ánh mắt bốn phía đưa tới, làm Tạ Uyển Uyển cảm thấy như mình đang bị lăng trì, những người này đang ở đây cười cô ta...
"Không phải tặng cho cô ta, cô ta đứng ra ngoài làm gì?"
"Chậc, vừa rồi tôi còn xém tin."
"Nếu thật sự là tiểu thư thất lạc nhiều năm của Văn gia, thì sao Văn gia đến một chút tiếng gió cũng không lọt ra."
"Đúng thế... Thật sự cho rằng mình có tinh thần lực A+ thì ghê gớm à."
Bên tai Tạ Uyển Uyển tất cả đều là những âm thanh này, thân thể mềm mại có chút phát run.
"Nhìn bên kia."
Tầm mắt của mọi người, di động theo nhân viên công tác, bên kia có người đang đi về phía bên này, đằng trước chính là Cảnh Lan bọn họ quen thuộc, bên cạnh là một nữ sinh có chút lạ lẫm.
Nhưng cũng có một số người biết.
Đây là học sinh hệ lịch sử học về sinh cổ vật, cũng chính là học sinh của Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791174/chuong-1081.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.