Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Một con Báo Liệt Vân khác bị Hạ Diệp đuổi tới giải quyết.
Hạ Diệp là người của quân đội, phụ trách an toàn của lần hành động này.
Nhưng người như hắn ta, hoàn toàn không cần tự mình ra mặt, giao cho người phía dưới xử lý là được, không biết vì sao lần này lại tự mang người đến.
Cảnh Lan từ trên Phi hành khí xuống, đôi mắt xanh thẳm hơi nheo lại, nhìn qua Hạ Diệp chỉ huy người xử lý hiện trường.
Cảnh Lan trước tiên là quan sát bốn phía một phen, lấy thiết bị ghi hình trên không xuống, sau khi làm hư hết mới trở lại hiện trường.
Người bị thương đã bị đưa đi, người bị Sơ Tranh trói lại kia, được Hạ Diệp ôm lên Phi hành khí.
Cảnh Lan hít sâu một hơi.
Muốn uống một ngụm rượu ép một chút.
Trên người Cảnh Lan không mang rượu, đành phải đi đến chỗ Sơ Tranh, cứng rắn hỏi một câu: "Có sao không?"
Sơ Tranh vòng tay trước ngực: "Vừa rồi anh đánh trúng tôi thì có sao đấy."
"Tôi đánh cô làm gì." Cảnh Lan biểu cảm giận dữ.
"Không phải anh nổ súng?"
"Tôi không nổ súng." Cảnh Lan cười lạnh: "Cô cho rằng tôi sẽ cứu cô sao?"
Sơ Tranh ngờ vực nhìn hắn: "Vậy ai bắn?"
Cảnh Lan nhìn về phía giáo sư Ngụy đang bận rộn đến sứt đầu mẻ trán bên kia.
Giáo sư Ngụy không khỏi phát lạnh sau lưng, ai ở sau lưng nói xấu mình?
Kỳ thật Cảnh Lan muốn hỏi, vừa rồi xảy ra chuyện gì, con Vượn Tia Chớp kia đi đâu rồi.
Dựa theo tình huống vừa rồi, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791161/chuong-1068.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.