Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Nếu như không phải bên này biểu hiện ra, thì có lẽ hắn cũng coi đó là một người chết.
Hình ảnh không ngừng phóng đại.
Đôi mắt Cảnh Lan híp lại, bọn họ đang xem cái gì thế?
Cảnh Lan điều chỉnh hình ảnh, rất nhanh liền trông thấy thứ trên màn hình giả lập—— làm thế nào để lấy thân phận chip trong thân thể một người ra.
Cảnh Lan: "..."
Hắn nhớ kỹ trong rừng đã sớm che đậy tín hiệu, căn bản không lên được tinh võng.
Không đúng.
Đây không phải trọng điểm.
Trọng điểm là thứ bọn họ xem kìa...
"Cô chủ, cô nhìn kìa, có con muỗi!" Thanh âm của Tiểu Cửu truyền tới.
"Con muỗi có gì kỳ quái đâu."
"Không phải... Tôi cảm thấy nó đang nhìn chúng ta." Mặt Tiểu Cửu đối diện thẳng với màn hình.
"Có lẽ là dung mạo cô đẹp." Sơ Tranh mặt không cảm xúc khen cô ấy một câu: "Đừng nhìn con muỗi nữa, cô đè cô ta lại."
Tiểu Cửu không lo nổi con muỗi nữa, hoảng sợ nói: "Cô chủ, không được đâu, trên này nói không chừng là nói hươu nói vượn, lỡ như chết người thì làm sao bây giờ? Cô ta là trọng điểm bảo vệ của học viện đó, chúng ta sẽ chết rất thảm!"
"Sợ cái gì." Thanh âm thanh lãnh kia rất là phóng khoáng, Cảnh Lan cho là cô sẽ nói, có chuyện gì cô gánh, kết quả cô lại phun ra một câu: "Ai biết là chúng ta làm ra."
Tiểu Cửu: "..."
Cảnh Lan: "..."
"Cảnh Lan!"
Cảnh Lan bộp một tiếng đóng màn hình lại.
Giáo sư Ngụy chạy tới: "Cậu đi với tôi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791160/chuong-1067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.